Breaking News
Loading...
Tuesday, August 20, 2013

Cafe và anh

8/20/2013 05:01:00 AM
Rồi những quán cafe cũng đã quá quen thuộc với tôi. Dường như ngày nào họ cũng thấy tôi ở đó cùng với cái máy tính và ly cafe bên cạnh.
Mỗi ngày như thế, cảm giác họ dường như  nhàm chán khi nhìn thấy tôi hoài, họ muốn một người khác vào vị trí đó. Một người sang trọng lịch lãm hay một anh chàng đẹp trai hoặc giàu có. Dường như họ không thích một anh chàng sinh viên nghèo. Họ thích hơn với một người Sài thành phong cách,  cao sang,  giàu có tiếp đón từ cổng đi vào với chiếc xe  sang trọng đắt tiền. Còn tôi thì chỉ một chiếc xe lọc cọc bước vào.
Sao bất công thế!
Nhưng rồi một ngày kia và tôi cũng không còn tiền để đến quán cafê đó nữa vì nó quá cao sao sang vì nó  không thích hợp với tôi. Hay vì quán cafe đã đóng cửa vì không muốn nhìn thấy tôi. Hay quán cafe đó chỉ tiếp đón nhưng người giàu sang còn tôi thì không được đến đó nữa, họ đã đóng cánh cửa đó và mở ra một cánh cửa khác. Tôi thì qus2 nhỏ bé không thể nào chen lấn hay vào cánh cửa đó được. Chỉ vì một ly cafe thôi….
cafe den Cafe và anh
Rồi những buổi chiều đầy mưa và gió,  tôi không thể đứng đợi cánh cửa đó mở ra được nữa và tôi phải đi tìm một quán cafe mới. Ôi cảm thật lạ !  Ánh mắt tôi nhìn lau láu, quan sát cảm nhận, để rồi yêu thích nó, nhưng cảm giác lạnh lẽo buốt giá, cafe thì đắng, không mùi không hương, không vị ngọt, vì đây là một quán cafe quá nhỏ và bất cứ ai cũng có thể đến và đi. Thế nên, nó không để lại trong tôi một ấn tượng gì. Tôi chỉ đến đó vào những ngày mưa để trú mưa để bớt đi cảm giác lạnh lẽo . Rồi những ngày nắng tôi lại đến nơi ấy. Một góc thân yêu mà trong kí ức luôn để lại những kỉ niệm. Tôi chỉ được ngắm nhìn để rồi thương nhớ. Thế rồi lặng lẽ bước đi. Vì nơi đây tôi không thể nào bước vào…
Tôi phải quay về góc quán sao. Hay tôi tiếp tục chờ đợi, hay tôi sẽ ngừng uống cafe chấm dứt cơn nghiện vì tôi giờ đây không còn được nhìn ngắm nó nữa, nó đã được một chủ mới sang lại rồi. Có lẽ nó lại càng xa vời hơn khi cafe đã được đổi thành một quán ăn ngon. Tôi thì chỉ thích cafe đắng còn món ăn thì quá cay. Tôi không thể tiếp tục được nữa rồi cafe ơi. Chắc có lẽ tôi phải tập dần với nước trái cây hay là một loại thức uống khác sẽ phù hợp hơn khi vì trong nó có vị chua vị ngọt hay một mùi hương khác…..
Mong là quán ăn sau khi đổi sẽ có được một người khách trân trọng hương vị mới này,  trân trọng vị ngọt ngào của món ăn. Mong là người ta sẽ thưởng thức món ăn thật ngon và chủ quán sẽ tiếp những vị khách đến tiếp đón thật nồng hậu để mỗi  ngày thực khách thích đến và không thể rời bỏ nó.
Cafe ơi sẽ không còn nữa thật sao.  Hay chỉ còn là quá khứ. Cafe ơi xin lỗi nhé.N ước trái cây ơi, hãy che chở cho anh nhé. Anh sẽ yêu thương em như yêu thương cafe vậy. Đừng thay đổi vị đắng hay vị ngọt hay mùi hương nhé.
Tôi sẽ không ngừng thay đổi để phù hợp với cái mới đâu dù cái cũ vẫn còn tồn tại.  Hãy cho tôi  một ly nước thật ngọt để tôi quên đi vị đắng nhé….
Theo: Thái Ngọc Thạch

0 comments:

Post a Comment

 
Toggle Footer